CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
 phan 25

 -Anh nhớ đường về không ?


-Đường thẳng thôi, nhưng hơi xa, cô đi nổi không ?


-Đơn nhiên rồi, tôi chẳng yếu như anh.


-Để xem.


-Mà sao không gọi taxi về ?


-Oải, không mang tiền.


-Trời ạ, về nhà tôi xin mẹ Mèo trả.


-Điện thoại vừa hết tiền cũng vừa kịp hết pin.


- ... _ Nó liếc xéo hắn rồi quay đi hướng khác để khỏi phải có thêm chuyện mà cãi nhau. Mèo và Kenty đã về nhà, Abbu thì đã ngủ từ lúc nào chẳng hay, có lẽ vì mệt mỏi suốt mấy ngày qua. Zu cũng ngủ mất biết, chỉ còn hắn và nó, 2 đứa điên khùng mới lang thang ngoài đường và lúc này.


_____________________


-Hơ ..i …. Mỏi chân quá.


-Biết là chẳng bao lâu sẽ than van mà. Nghỉ 1 lát rồi đi tiếp nhé.


-Thôi, khuya lắm rồi, chừng nào mới về tới nhà.


-Ừm, có chắc là về đến nhà sẽ không bị mắng không?


-Không biết, hít, mệt ...


- Chỉ giỏi cãi, .... này ... lên đi ...


- ????


- Làm gì mà đứng đờ ra đấy vậy, nhanh còn về nhà nữa ...


- Cõng ư ???


____________________ Con đường đã dài, nay lại trông xa hơn…


12:00 PM …


Đêm đến,trời đã tối om, may chăng trên bầu trời vẫn còn những ngôi sao, còn những ánh sáng le lói để mở đường sáng cho chúng nó tìm đường về nhà. Hắn vẫn cõng nó trên lưng, đâu đó có 1 nụ cười, của nó, … và cả của hắn. Cảm giác lạ, không đứa nào muốn nói ra lời nào để có thể phá vỡ bầu không khí này, hắn thật sự rất khỏe, đã đi được đoạn dài nhưng vẫn đều bước mà để nó yên vị trên lưng mình.


-Thật là không mệt thật đấy à ?


-Cũng không biết nữa, bình thường chắc sẽ mệt nhưng giờ thì …


-Thì sao ??


-…


-…


2 đứa lại im lặng, hắn lại cười mỉm. Nếu như ai mà nhìn vào không bảo 2 đứa này thần kinh mới lạ.


-Đường còn dài, ngủ đi.


-Sao mà ngủ được.


-Tựa vào vai mà ngủ …


-… có … được không ?


-… điều đơn giản nhất mà bạn trai có thể làm cho bạn gái mình thì phải.


-Ai là bạn gái anh ?


-Này là cô đã chấp nhận, mà không, là đề nghị nhé, tôi đâu có ép buộc đâu.


-Ờ thì, mà sao, anh chẳng biết gì về con gái, lại ghét con gái, mà lại học đâu ra mấy kiểu ga-lăng kì lạ này thế. ;))


-Kì lạ à, tôi đọc trong sách ra mà, sao mà kì lạ được.


-CÁI GÌ ??? TRONG SÁCH Á ???


-Chứ làm sao tôi biết được cơ chứ.


-Này, vậy toàn là giả tạo à ?


-Thế cô muốn nó là thật sao ?


-Ờ, không có.


-…


-…


………………


“ Không hẳn là thế, tôi nghĩ nó là giả nhưng sao cảm giác lại như thật thế nào đấy. Có lẻ cô là người đầu tiên của tôi …”


“ Đồ đáng ghét, nếu đã đóng giả, thì cũng phải nói là thật chứ, sao lại phủ phàng thế cái con giun này, … nhưng mà … sao mình lại muốn nó … là … thật … ? Ôi … “


………………


Đường đi trở nên nặng nề hơn với hắn lúc này, vì nó đã ngủ thiếp đi lúc nào chẳng hay. Gương mặt nó áp vào bờ vai hắn, mùi hương từ tóc nó tạo cảm giác gì đó để khẳng định với hắn, đây là 1 đứa con gái và lại là bạn gái của hắn. Dù rằng trong mắt hắn, nó có là 1 đứa con gái đáng ghét, 1 đứa con gái bạo lực với con trai, nhưng 100% 1 điều, khi chỉ có 2, khi mọi thứ xung quanh dừng tác động vào cái không gian này thì thật sự nó cần có hắn để nương tựa.


-Đã ngủ rồi sao ? Thế mà bảo không mệt … Tôi đang mệt lắm đây này, ăn chi mà nặng vậy không biết.


-…


-Tuy là, tôi đã bảo tất cả là giả… nhưng sao, khi ở cạnh cô, cảm giác ấy, cảm giác chưa bao giờ tôi được trải qua ấy, ôi. Tôi đã bảo rằng sẽ giúp em tôi có thể hạnh phúc, nhưng thật sự lúc này, tôi cảm thấy … tôi … đang giúp … chính mình … … … … hạnh phúc … thì phải ….


-…


-Ôi đang nói gì thế này. Này Quậy, nếu cô có nghe tôi nói thì đừng hiểu lầm nhé, trời tối nên não hoạt động không tốt đấy. Haziiii…. Sao nặng vậy nè …


…………………..


“ Muốn tôi không nghe thì anh đừng nên nói thành tiếng khi chưa chắc chắn tôi đã ngủ hay chưa chứ ? Anh hạnh phúc gì, anh phải cảm thấy bực mình mới phải chứ ? Nhưng mà … hình như … hình như tôi cũng có … cảm giác … giống anh … “


Dòng suy nghĩ ấy thoáng qua trong khi nó vẫn còn mơ màng, nếu đây là tình yêu thì đó là 1 tình yêu chẳng thích hợp vào lúc căng thẳng này, còn nếu đây là tình bạn thì mong là vậy để cho cả trường này bình yên. Nhưng suy cho cùng, dù là tình yêu hay tình bạn thì nó vẫn không tránh khỏi việc trở thành cái gai trong mắt người khác.


________________ 01:00 AM …


Trời bắt đầu lạnh dần hơn, đông đến mang bao cảm giác tê tái lòng người…


Abbu, cậu ấy không ngủ được, đành thức dậy và đi uống nước.


-Kenty à, chưa ngủ sao ?


-Không ngủ được _ Có lẻ nay Kenty nói nhiều hơn mọi ngày nên chắc mang cảm giác lạ nào đó dẫn đến việc không ngủ được.


-Tao cũng vậy, …


Nói rồi Kenty đi vào phòng …


-Mà này Kenty, nói chuyện với tao chút nhé. Được không, tao mong hôm nay mày không tiết kiệm lời nói với tao, tao thật sự … cần chia sẻ.


-Ờ … cũng được.


Nói rồi, Kenty quay lại với Abbu và vào cùng 1 phòng. Cũng quá khuya, cách cuối là giải toả mọi tâm sự thì mới có thể ngủ được, Abbu đã không thể chịu đựng được lâu, nếu đặt mình vào hoàn cảnh này chắc chắn mình cũng chẳng chịu được về việc yêu đơn phương bạn gái của bạn mình.


-Nói đi chứ ?


-Ừm, mày có biết là tao, thích ai không ?


-Quậy ?


-Ừm, quả là tao không che giấu tình cảm của mình được. Còn Zun, mày nghĩ nó có thích Quậy không ?


-Cái đó thì tao không biết được, nhưng theo suy đoán thì 1 nửa là có, 1 nửa là không.


-Sao lại thế, nói rõ xem nào.


-Zun, nó vẫn hay cải nhau với con nhỏ đó, nhưng mày không thấy rằng, việc 1 đứa con trai và 1 đứa con gái đi chung với nhau hoài như thế cũng sẽ có trường hợp dễ nảy sinh tình cảm sao ?


-Ừm, cũng phải. Nhưng bây giờ, tao không đủ dũng cảm nói ra, vả lại, người kia lại là Zun, tao không thể đối xử với nó như vậy được.


-Tình cảm mà, công bằng thôi, thằng nào có bản lĩnh thì có được người mình yêu.


-Thế mày khuyên tao nên đấu tranh với Zun à ?


-Không hẳn thế, chỉ là mày cứ bình thường như bao ngày, mày nên tôn trọng quyết định của Quậy. Nếu con nhỏ đó nó thích mày thì thằng Zun có làm cách nào đi nữa thì Quậy vẫn thích mày và ngược lại, mày có làm gì thì Quậy vẫn thích nó. Bởi thế, hãy để con nhỏ ấy quyết định đi.


-Ừm, tao không biết từ khi nào mình lại trở thành như vậy, lúc trước đối với những đứa con gái khác, cảm giác này không tồn tại lâu đến vậy.


-Oải, nhảm nhí, cả 2 thằng bây đều như nhau. Muốn làm sao thì cứ làm, nhưng đừng để vì 1 đứa con gái mà đánh mất tình bạn bao năm qua.


-Ờ, tao biết. Mà sao, nay phá lệ mà nói lắm vậy, góp ý chân thành thật, haha. Chắc là lần đầu sau 5 6 năm qua phải không ? Tao là người có diễn phúc ấy sao ?


-Hơ, không hẳn.


-Sao chứ, vậy là đã từng nói chuyện nhiều như vậy với ai rồi à, ai vậy hả ?


-.. Mệt quá, không biết. Tao ngủ đây, ngày gì mà tao lại tốn năng lượng cho việc phát ngôn thế này.


Nói rồi, Kenty trùm chăn kín từ đầu đến chân, mặc cho Abbu có nói thể nào cũng chẳng trả lời 1 câu. Có lẻ 1 chút gì đó sợ chuyện gì đó bại lộ ;)).


_________________


“ Sao cơ, không hẳn, không biết, rồi còn ngày gì mà nói nhiều à, thế trước là ai, không phải tao, không lẻ là …. Mèo …” Abbu không khỏi thắc mắc, nhưng đó không là vấn đề bây giờ của cậu ấy, vấn đề bây giờ là phải giải quyết nhanh chóng mớ hỗn độn trong tâm trí và trong cái nơi đặc biệt dành cho tình yêu ấy. Đắp chăn, Abbu cũng bắt đầu đi vào giấc ngủ. Những gì Kenty nói đáng để Abbu suy nghĩ, đã từng nghe đâu đó câu “người nói ít thì họ thường nghe nhiều, mà nghe nhiều thì họ chắc chắn sẽ có rất nhiều kinh nghiệm trong mọi chuyện”. Đôi lúc, con người trầm tính 1 chút cũng có lợi đấy chứ…


Đêm nay là 1 đêm “phức tạp”, có lẻ đối với tụi nó vào cái tuổi mới lớn, sẽ không tránh khỏi những chuyện thế này. Quậy, Zun, Abbu, Zu… 1 mớ hỗn độn, đặc sệt. Kenty, Mèo, quá khứ … lại là 1 vũng đầm lầy khó lội khác.


Ngày mai sẽ thế nào đây khi nó vẫn vô tư như mọi chuyện chẳng có gì nghiêm trọng. Từ bọn học sinh trong trường, từ Abbu và Zun kể cả Zu, rồi từ cả khối nhiệm vụ của 1 con nhỏ lớp trưởng … vô số … vô số …


_____________________


Khi ánh sáng đã hằn hặn lộ diện trên bầu trời, tức nghĩa đơn giản “trời sáng rồi “ … Mèo vươn vai uốn người rồi thốt lên 3 từ trong sung sướng. Có lẽ tối qua con bé đã rất hạnh phúc hoặc có lẽ vì sự mệt mỏi 1 ngày dài nên con bé thẳng giấc chẳng để ý đến việc con bạn thân mình đang lưu lạc nơi nào.


-Chếtttt…. Quậy… nó đâu rồi.


Vội tung chăn, Mèo chạy xuống bếp gọi mẹ. Chuyện hiển nhiên là chắc chắn nó chưa về đến nhà rồi, đúng hơn là phải bái phục cái độ phóng xe chẳng suy nghĩ của cái thằng háo thắng kia.


-Quậy nó không ở nhà seur à con ?


-Không ạ, các dì đi cứu trợ, nên bảo là cho nó ngủ nhà mình hết tuần


Chap 14 “ CHỌN ?”

 Ăn sáng với dì, nó và Zun cũng đã hài lòng lắm rồi vì qua nay chẳng được ăn gì nhiều. Nay lại được ăn sáng với trứng ốp-la bánh mì. Zun coi bộ ăn khoẻ đến nổi mà cả dì và thằng bé phải nhăn mặt. Nó thì không ăn nổi dù bụng đang kêu nó là “ăn nhiều vào”. Xong thì nó lại bàn thờ và thắp cho cha nó nén nhang, tối hôm qua nó quá mệt mỏi nên chẳng làm gì nổi cũng quên rằng là những ngày qua, từ ngày cha nó chết, nó chẳng về nhà và thắp nhang cho cha nó.

 -Đi thôi.

 Nó giục Zun ngừng ngay việc ăn, cứ như thế thì 2 mẹ con họ sẽ chẳng sống nổi qua ngày hôm nay mất. Nó cũng thừa biết rằng cha nó chết đi gây 1 khó khăn lớn cho 2 mẹ con họ. Nhưng nó không muốn quan tâm, nó không còn ghét nhưng cũng không hẳn là sẽ mến 2 mẹ con họ. Dì nó cố giữ nó lại …

 -Ở lại chơi 1 lát, rồi đi cũng không muộn mà con, cậu ấy còn chưa ăn xong mà.

 -Xong rồi, đi thôi Zun.

 Nó lên giọng để Zun phải bỏ ngay ổ bánh mì xuống, không còn cách nào khác, Zun đành đứng lên và chào hỏi dì, cùng nó đi ra cửa, hắn cũng sợ mọi chuyện phức tạp hơn nếu để nó ở đây lâu.

 -Thưa dì con đi, khi nào rảnh rỗi con sẽ sang chơi với em nó ạ.

 -Nếu bình thường với mọi người mà anh ngoan ngoãn và hiền từ như thế thì cũng tốt đấy. Đi nhanh thôi.

 Nói rồi nó nắm tay hắn và kéo ra khỏi nhà, đi 1 nước ra xe hắn. Dì và em nó chạy ra cửa nhìn theo. Vài lời cuối cùng …

 -Rảnh thì con về nhé Quậy, dì xin lỗi. Nhưng nhà này vẫn là nhà của con.

 Nó chẳng đáp trả và bảo hắn mau nổ máy để không phải trông thấy cảnh tượng này thêm phút giây nào. Cũng đã gần 7 giờ, và 8 giờ là cuộc thi bơi lội bắt đầu, hắn đưa nó về nhà hắn. Mong là Zu có thể phần nào che đi những vết sưng đỏ trên gương mặt nó. Còn về phần hắn thì không rõ, lưng hắn có phần hơi đau nhức, kể cả vai của hắn, có lẽ vì đã đỡ thay những cú đánh của bọn con gái.

 _

 __

 ___

 Biết làm gì hơn, Zu không dám nói lời nào mà nhanh chóng đi lấy dụng cụ y tế. Con biết có vẻ bực mình vì Zun hay cả Quậy đều không nói ai đã làm ra điều này. Con bé tự nhũ sẽ tìm ra đứa nào dám đánh cả anh 2 nó và người mà nó thần tượng thế này.

 Cũng đã làm mọi cách nhưng gương mặt nó sưng to quá chẳng thể nào trong thời gian ngắn có thể che đi cho người khác nhìn vào mà không biết. Đành đi đến trường không thì sẽ muộn mất, hắn thấy mệt mỏi trong người nhưng cố gắng đưa nó đi và còn phải tham gia cuộc thi vì cái vụ cá cược chẳng đâu ra đâu đó.

 Có những lúc mọi chuyện không đơn giản như ta nghĩ, nó đi theo 1 hướng nào đó mà không ai ngờ đến được. Cũng như nó lúc này, nó sẽ chẳng phải biết làm thế nào nếu như chuyện này sắp xảy đến, cả Abbu và Zun, dường như cả 2 đang có 1 ý đồ gì đó trong chuyện này, chỉ có cái đầu óc đơn giản như nó thì mới không nghĩ ra thôi.

 ______________

 Cuộc thi sẽ diễn ra như bình thường, như có vài chuyện không bình thường …

 -Không được !!

 -Sao lại không ạ, em không bị gì cả, em có thể thi mà, cả Trường, thầy vẫn sẽ để Trường thi chứ ạ.

 -Trường thì … thầy chấp nhận, nhưng nếu là em thì không, gương mặt và tay chân em bị như thế, thầy không để em xuống nước được, thầy không chắc là em sẽ không bị gì nên em KHÔNG ĐƯỢC THI.

 -Sao thay đổi nhanh vậy chứ thầy, chẳng phải thầy là người muốn em thi nhất sao, vậy cuộc thi cấp thành phố, em cũng sẽ không được dự thi à.

 -Không hẳn, ... ừmm .... chờ thầy, …

 Nói rồi hiệu trưởng tiến thẳng ra sân lớn của trường bắt micro và đi thẳng vào vấn đề ông ấy muốn thông báo. Lúc này “bọn chúng” cũng ở đây để xem nó sẽ trở thành trò cười như thế nào với gương mặt ấy và xem chính sự thất bại của nó ngày hôm nay.

 -Tất cả các em học sinh thi bơi lội chú ý. Vì có 1 số lý do nhỏ nên Ly Ly, học sinh được tuyển sẽ được đặc cách không phải tham gia kì thi ở trường. Sẽ có 2 người được chọn để đi thi ở các cuộc thi lớn nên mong các em sẽ cố gắng. Về phía nam, bổ sung thêm Tuấn Trường, vì đây cũng là học sinh được tuyển, sẽ được ưu tiên khi có yêu cầu.

 Mọi tiếng xì xào ở dưới bắt đầu khiến nó hoang mang. Chẳng biết sẽ có hiểu lầm gì không nhưng việc thông báo 2 tin tức này cùng 1 lúc sẽ gây khó dễ cho nó và hắn. Abbu vẫn chưa đến trường, có lẽ sau khi nó và hắn ra khỏi nhà thì con bé Zu đã gọi và muốn đánh lạc hướng Abbu, không cho cậu ấy đến trường để thấy Quậy như thế. Cả về việc Zun tham gia bơi lội.

 Nó đi lên phòng học, hắn cũng đi theo sau với bao sự theo dõi và cả những con mắt không mấy thiện cảm.

 Lớp nó hôm nay cũng khá đông, để cỗ vũ cho nó, nhưng tiếc là nó không được thi, bây giờ thì chuyển sang cỗ vũ cho hắn. Việc nó không tham gia thi thế này đồng nghĩa nó sẽ bị thua trong vụ cá cược. Chẳng biết sự việc sẽ ra sao nếu Zun chiến thắng, chắc hẳn nó sẽ phải mệt mỏi, được đặc cách kiểu này thì nó chẳng muốn tí nào.

 -Này, chưa thi đã thua trong vụ cá cược rồi, tôi sẽ thắng cho cô xem.

 -Im lặng chút đi, sẽ thế nào đây, tụi nó chắc đang đắc ý vì tôi ra nông nổi này, gương mặt sưng tấy lên thế này thì chắc chắn bọn trong trường sẽ đồn thổi lên đủ điều à xem.

 -Đắc ý á, thật là ấu trĩ. Chúng nó đang tức điên lên vì cô được đặc cách đấy. Dù sao cũng không nên tức vì hôm qua tụi nó cũng bị phản đòn mà, tuy không thấy rõ nhưng thật sự chúng nó cũng đau không kém gì cô đâu.

 -Chẳng quan tâm, mau mà chiến thắng để kiếm thêm giải thưởng cho lớp, còn về việc cá cược thì … haiz, đi ngủ đây.

 Nói rồi nó đi thẳng 1 nước xuống ghế cuối cùng và nằm dài ra đấy mà ngủ, tụi con gái trong lớp thì hối thúc Zun nên chuẩn bị.

 -Ơ cái con nhỏ này, không cỗ vũ cho tôi sao ?

 Hắn lẩm bẩm rồi cùng cả lớp đi ra bể bơi của trường, có vẻ khá đông và ồn ào, hắn lại cảm thấy áp lực và mệt mỏi, có chút chóng mặt nhưng một chút nữa thôi, hắn có thể “muốn gì được đó đấy”.

 Cuộc thi diễn ra khá chậm vì sự đông đúc, môn bơi lội bao năm qua đều không đạt giải thưởng cao cho nên việc chọn ra người đại diện trường sẽ rất khó khăn. Ai nấy đều muốn ứng cử viên sáng giá ấy sẽ là thành viên lớp mình. 11A1 của nó đã có nó đại diện nữ và bên nam thì vẫn chưa, hay biết mấy nếu lớp nó giành hẳn 2 vé đi thi cấp thành phố. “ Phải thắng, vì cái gì đó trong tôi đang rất cần. “.

 “Cầu mong hắn sẽ thắng, dù sao thì vì lớp vì danh tiếng trường hẳn hơn, hắn thật sự bơi giỏi hay không thì nay sẽ là ngày hắn chứng minh lần đầu tiên ấy, chỉ là do chuột rút. Nhưng dù là chuột rút hay không biết bơi, hắn vẫn nợ mình 1 mạng :)”.

 “ Để trả giá cho cái việc chạm môi lần đầu ấy, thì lần này cô sẽ chết với tôi, sẽ hành hạ cô hơn cả lúc cô đánh tôi ở housestar”.

 “ Thắng nhé, bạn trai kém lí tưởng, cầu trời là cả 2 tên ấy sẽ ước cái gì đó trong phạm vi giới hạn như “đánh nhau hoặc cãi nhau”, chứ bảo mình học hay ngoan ngoãn thì thật là 1 khó khăn”.

 _______________

 -KẾT QUẢ: Về nhì, Dương Thanh Minh 11A6 và về nhất, 1 sự bất ngờ lớn, không được mang danh bơi lội trong trường, với tư cách là 1 học sinh tuyển bởi lĩnh vực âm nhạc, Tuấn Trường đã xuất sắc về nhất.

 -CÁI GÌ ?

 Nó bật dậy và hoảng hốt khi nghe loa thông báo của trường, nó vội chạy xuống cầu thang và đến bể bơi nhưng đã gặp được hắn ngay chân cầu thang. Hắn nở 1 nụ cười như chưa bao giờ hắn vui như lúc này, cười với nó, nụ cười không pha chút ngạo mạn hay chút gì đó khinh bỉ nó. Hắn đang vui, vui vì điều gì đó mà chính hắn cũng không biết, muốn nó thực hiện ngay điều gì đó cho hắn lúc này, vội nắm tay nó trước bao nhiêu ánh mắt nhìn hắn kéo nó ra gara xe. Mọi người nhìn theo và cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, kể cả nó. Hắn rồ ga và chẳng trả lời 1 câu hỏi nào từ nó, còn nó thì bị coi như 1 con rối, hắn bảo sao thì làm vậy, cho đến khi …

 -2 người, đi đâu vậy …

 Abbu với giọng nói trầm lại, đâu đó trong ánh mắt vương vấn chút buồn, 1 chút gì nó khó chịu khi thấy tay hắn đang nắm lấy tay nó kéo nó vào nhà. Zu cũng đang ở đó, 4 người, những sợi rối ren đang đang chéo nhau khiến chiện này trở nên phức tạp hơn, câu chuyện tình yêu Chúa ban cho con người bắt đầu từ giây phút này …

 -Bạn gái tao, đưa về nhà không được à thằng này, mày với Zu định đi đâu đấy.

 -Đến trường … Quậy, kết quả thế nào vậy.

 -Không thi … nhưng vẫn được tuyển.

 -… Vừa dứt lời, Abbu rời khỏi Zu và đi lại đẩy hắn ra, thay thế bàn tay của hắn nắm lấy tay nó và kéo ra xe. Hắn không kịp phản ứng, nhìn Abbu dẫn nó đi ra xe.

 -Em đừng nói thêm gì nữa, đi với anh 1 lát, dù Zun là bạn trai em, nhưng anh và em đang có 1 vụ cá cược.

 ________________

 -Tiếc thay, lí do duy nhất từ nảy đến giờ là vì vụ cá cược, có lẽ những gì anh ấy chuẩn bị mấy ngày qua chỉ để dành cho ngày hôm nay.

 Zu rơi nước mắt, con bé lau vội để Zun không phải thấy, nhưng Zun không cần nhìn cũng biết, Zu đang khóc. Giọng nói run run pha chút thất vọng, Zun hỏi …

 -Sao cơ, chuẩn bị gì ?

 -Em đoán, anh ấy chuẩn bị nói hết tình cảm của mình với chị Quậy, em đã giúp anh ấy bao ngày qua, cứ ngỡ là dịp gì đó trong club của anh ấy nhưng giờ mới biết, đây là dịp để 2 người ấy đến với nhau. Anh 2 à, buông tay đi, anh không yêu chị ấy thì đừng làm vậy, anh không cần vì em đâu.

 -Sao, sao … em biết,,…

 -Nhật kí của chị Quậy, anh đã viết vào đấy mọi chuyện, em đã tình cờ đọc được. Cả những nhật kí ngày đầu chị Quậy gặp Abbu, chị ấy có lẽ cũng thích Abbu, em bỏ cuộc anh 2 à. Sẽ không còn 1 lý do nào khác để em giữ anh ấy ình được, em đi đây.

 Nói ngắn gọn hết mức có thể, Zu không cầm được nước mắt, con bé lớn rồi và không cần sự bảo bọc của Zun. Chạy thật nhanh ra khỏi nhà, nhưng chẳng nói với hắn là mình đi đâu, Zun đuổi theo nhưng …

 “ Không được, Abbu và con nhỏ đó … nhưng mình … mình không yêu con nhỏ đó, Zu nói thế, đúng rồi, mình không yêu nên không phải quan tâm, phải đi theo Zu để xem con bé đi đâu”.

 Nói rồi hắn lên xe vội và tiến thẳng ra cổng, nhưng hắn đã quên mất rằng Zu chạy theo hướng nào. Hắn bấm nhanh và gọi cho đứa em gái mà hắn hết mực yêu thương.

 … … … [ tix …tix … tix …] … Tắt máy …

 Hắn gọi đi gọi lại nhưng con bé vẫn tắt máy, xe vẫn chạy trên đường nhưng hình như ngược hướng nên chẳng thấy Zu đâu, hắn vòng xe lại nhưng 1 quãng dài vẫn không thấy Zu, con bé đã trốn đâu rồi. Hắn chạy mãi cho đến khi nhận được 1 tin nhắn.

 Message:Nếu anh 2 thật sự thích chị Quậy thì hãy đến sân bóng rỗ lớn, nơi mà Abbu hay đến. Em không mong chuyện giữa 3 người sẽ rắc rối, nhưng nếu anh thật sự không ghét thì hãy buông tay nhé, hãy nói lời chia tay để Abbu có thể thực hiện được điều mà anh ấy mong muốn. Điều đó là điều cuối cùng em cầu xin anh 2 làm lúc này, Abbu sẽ đau khổ, đau khổ hơn em bây giờ đấy … đừng lo cho em, em không sao, chỉ muốn đi dạo thôi. Bye anh 2.

 Zun vung tay ném chiếc điện thoại ra khỏi xe, đập tay vào vô-lăng, hắn rồ ga thật mạnh và phóng bạt mạng.

 “ Con điên ấy, yêu quá rồi đâm ra ngu ngốc và thiếu suy nghĩ, chia tay à, đừng nghĩ vì em mà anh 2 làm tất cả, hãy xem, việc anh làm tiếp theo sẽ là giúp em hay là điều em muốn bây giờ mới là giúp em. Quậy à, cô đủ phiền rồi đó, tôi thật sự mệt mỏi, mọi chuyện sẽ kết thúc trong ngày hôm nay”.

 ____________
Phan_1 Tap 1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29 Tap 2
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
The Soda Pop